Làm vợ anh nhé
Tôi vẫn còn nhớ…
Hôm ấy cô ấy
mặc chiếc màu màu trắng tinh khôi, thiết kế đơn giản nhưng trông rất sang
trọng. Thân váy trơn không hoa văn, phần vai phủ ren lụa nhẹ nhàng cùng chiếc
giày búp bê xinh xắn. Tóc em xoăn nhẹ thả dài bay bay trong làn gió nhẹ
cuối thu. Và tôi bị lôi cuốn bởi nụ cười nhẹ nhàng tựa thiên thần ấy.
Đó cũng chính là lần đầu tiên tôi gặp cô ấy trong một bữa tiệc
sinh nhật của một người bạn. Và khi đó tôi biết rằng mình đã tìm được một
nửa hạnh phúc của đời mình.
8h30 phút rồi mà sao cô ấy vẫn chưa tới. Có lẽ nào cô ấy có việc
gì bận, hay có gì đó đã xảy ra không? Tôi đứng ngồi không yên! Mắt thi
thoảng không quên liếc nhìn màn hình tivi xem cô ấy đã tới chưa.
Có 2 bóng người đang tiến tới cổng. Tim tôi đập thình thịch nghe
rõ từng nhịp một, mồ hôi tay lại toát ra, sao tôi lại có cảm giác hồi hộp
thế này nhỉ. Như muốn ngừng thở vậy.
Dù quen nhau 2 năm nhưng đây là giây phút tôi cảm thấy tim mình
hồi hộp nhất. Hít một hơi dài tôi dõi theo 2 chiếc bóng đang tiến dần,
tiến dần tới cổng.
Bước vào đầu tiên là Lan - đứa bạn thân của tôi và Linh. Nó mặc
chiếc váy suông dài cá hính kẻ sọc như mọi khi nhanh chóng đẩy cửa vào. Và
người kia chắc chắn là Linh. Hôm nay cô ấy mặc chiếc váy màu đỏ ngắn ngang
đầu gối nổi bật cùng mái tóc búi xoăn nhẹ nhàng rất quý phái.
Tôi chợt đứng dậy lao ngay ra bàn cầm bó hoa đã được bó gọn
để sẵn như một cách vô thức và tiếp tục nhìn vào màn hình tivi theo dõi.
Đèn từ lối cổng đã được bật sáng, Linh có vẻ hơi bất ngờ nhưng
nhanh chóng nở nụ cười nhẹ liếc nhìn xung quanh và tiến về phía trước. Đôi
chân nhẹ bước theo những viền đá lát bước dần ra sân cỏ sau vườn.
Tay tôi vẫn nắm chặt bó hoa quan sát. Miệng lẩm nhẩm gì đó mà tôi
cũng chả nhớ là mình đã nói điều gì nữa
Thời khắc quyết định đã tới tôi lao nhanh ra khỏi phòng và bước từ
từ tới chỗ Linh. Nhìn từ phía sau Linh thật nhỏ bé dưới ánh sáng đèn và
500 ngọn nến lung linh được xếp hình trái tim đã phủ đầy bằng những cánh
hóa hồng và những chùng bóng bay xếp xung quang đang cố nhướn mình bay lên khoảng
không.
Hình mang tính chất minh họa
Bất giác tôi chững lại khi bắt gặp ánh mắt Linh quay lại nhìn tôi.
Hôm nay em thật đẹp! Từ trước đến giờ tôi chưa khi nào thấy linh
búi tóc lên cả. Tóc mái thưa uốn cong nhẹ nhàng ôm trọn khuôn mặt trái
xoan thanh tú. Làn gió nhẹ nhàng đùa giỡn làn tóc búi mềm mại bay bay
khiến tim tôi càng đập mạnh hơn.
Tiến lại gần hơn đôi mắt long lanh ngấn ngấn lệ đang nhìn tôi
khiến tôi như muốn ôm trọn cô gái trước mắt vào lòng vậy
“ Làm vợ anh
nhé! ”
Tôi nói ra một cách thật nhẹ nhàng đến tôi cũng không nghĩ rằng nó
lại có thể tự nhiên đến như thế.
Tôi quỳ một chân xuống lấy trong túi áo chiếc nhần cầu hôn mà tôi
đã mua cách đây 2 tuần. Cảm giác gì đó chờ đợi và vỡ òa hạnh phúc khi Linh
gật đầu đồng ý. Đến bây giờ tôi cũng không có cách nào có thể diễn tả cảm
xúc lúc đó. Linh đã khóc những giọt nước mắt hạnh phúc trong tiếng reo
hò, chúc tụng của bạn bè và những người thân yêu của hai chúng tôi.
Đó cũng là điều hạnh phúc mà tôi sẽ mãi lưu giữ lại sau này từ
chiếc camera quan sát. Nó đã giúp tôi ghi trọn lại được cảm xúc mà đến bây
giờ khi mở ra xem lại tôi vẫn cảm thấy bồi hồi, hạnh phúc.
Có những giây phút ngắn ngủi nhưng nó lại trở thành định mệnh. Hãy
lưu lại tất cả những khoảnh khắc tuyệt vời của cuộc đời mình. Camera quan
sát đã giúp tôi giữ lại được khoảnh khắc đó. Còn bạn thì sao?
Nếu có nhu cầu lắp đặt camera – lưu trữ
trọn cảm xúc hãy liên hệ với tôi nhé.
Hotline 094 1900 288
Cùng chia sẻ trọn vẹn những cảm xúc cùng bạn!
Hotline 094 1900 288
Cùng chia sẻ trọn vẹn những cảm xúc cùng bạn!
Nhận xét
Đăng nhận xét